Kết quả 1 đến 10 của 10
  1. #1
    Member tiennhantam's Avatar
    Ngày tham gia
    Feb 2014
    Bài viết
    75
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Tủ mát/tủ giữ lạnh thực phẩm Sanaky VH6009HP*600 lít (bền, tiết kiệm điện)



    Tủ mát/tủ giữ lạnh thực phẩm Sanaky VH6009HP*600 lít (bền, tiết kiệm điện)
    Tủ mát Sanaky là thương hiệu có uy tín trên thị trường với nhiều loại tủ mát khác nhau giúp khách hàng dễ dàng trong việc lựa chọn theo sở thích riêng.
    Tủ mát SANAKY 2 cánh mở VH-6009HP thích hợp bảo quản hoa quả, thực phẩm mát
    Dung tích: 600 Lít
    Nhiệt độ: 0~10℃
    Kích thước tủ (D*R*C): 900*630*1856
    Điện năng tiêu thụ: 2.6 kwh/24h
    Số kệ: 8 kệ
    giá bán: 15.080.000


    ************
    TỦ MÁT SANAKY VH8009HP
    giá 17.040.000
    Tủ mát/tủ giữ lạnh thực phẩm Sanaky VH6009HP*600 lít (bền, tiết kiệm điện)

    Dung tích: 800 Lít
    Nhiệt độ: 0~10℃
    Kích thước tủ (D*R*C): 900*730*2135
    Điện năng tiêu thụ: 3 kwh/24h
    Số kệ: 8 kệ

    ************
    TỦ MÁT SANAKY VH1009HP
    giá 19.030.000
    Tủ mát/tủ giữ lạnh thực phẩm Sanaky VH6009HP*600 lít (bền, tiết kiệm điện)


    Dung tích: 1000 Lít
    Nhiệt độ: 0~10℃
    Kích thước tủ (D*R*C): 1000*730*2135
    Điện năng tiêu thụ: 3.4 kwh/24h
    Số kệ: 8 kệ


    ************
    TỦ MÁT SANAKY VH1209HP
    giá 21.150.000
    Tủ mát/tủ giữ lạnh thực phẩm Sanaky VH6009HP*600 lít (bền, tiết kiệm điện)
    Dung tích: 1200 Lít
    Nhiệt độ: 0~10℃
    Kích thước tủ (D*R*C): 1200*730*2135
    Điện năng tiêu thụ: 4.5 kwh/24h
    Số kệ: 8 kệ

    ************
    Tủ mát Sanaky VH-1520HP
    giá 27.150.000
    Tủ mát/tủ giữ lạnh thực phẩm Sanaky VH6009HP*600 lít (bền, tiết kiệm điện)
    Dung tích: 1500 Lít
    Nhiệt độ: 0~10℃
    Điện năng tiêu thụ : 6,5 Kw/24h
    - Kích thước tủ D*R*C (MM): 1520*730*2035
    Số kệ: 12 kệ

    --------------
    Giao hàng tận nơi, miễn phí vận chuyển TP.HCM, các tỉnh miền Đông, miền Tây, Cao Nguyên, Đà Nẵng,...

    Tủ mát/tủ giữ lạnh thực phẩm Sanaky VH6009HP*600 lít (bền, tiết kiệm điện)

    Rao vặt cùng chuyên mục:

    • » Dịch vụ sửa điều hòa tại Hưng yên
    • » Sửa điều hòa tại nhà Hà Nội chuyên nghiệp
    • » Việc*bảo dưỡng Chiller tại Bắc Ninh
    • » 12 kinh nghiệm sử dụng điều hòa sao cho bền nhất
    • » Hướng dẫn lắp đặt điều hòa tủ đứng đúng kỹ thuật nhất
    • » Vách thạch cao, Trần thạch cao tại Bắc Ninh
    • » Đóng trần thạch cao tại Bắc Ninh
    • » Trung tâm bảo dưỡng điều hòa ở đâu tốt nhất tại Hưng Yên
    • » Quy trình chuẩn dịch vụ sửa điều hòa tại Hưng Yên
    • » Nạp gas điều hòa tại nhà giá rẻ
    Sửa lần cuối bởi tiennhantam; 31-08-2017 lúc 10:38 AM.

  2. #2
    Member tiennhantam's Avatar
    Ngày tham gia
    Feb 2014
    Bài viết
    75
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts


    ĐOÀN TỤ

    Một người bộ đội trở về nhà đoàn tụ gia đình sau nhiều năm tham chiến ở Việt Nam. Từ San Francisco anh gọi điện về thăm hỏi gia đình

    -. Cha mẹ ơi, con đang trở về nhà đây. Nhưng còn có điều muốn xin phép cùng cha mẹ. Con muốn dẫn bạn cùng về nhà mình.

    - Ồ, được thôi con trai. Cha mẹ rất sẵn lòng đón tiếp bạn con.

    - Nhưng có điều này cha mẹ nên biết: anh ấy bị thương khá nặng trong chiến tranh, mất cả cánh tay và đôi chân. Anh ấy không còn chỗ nào để nương tựa, vì vậy con muốn anh ấy về sống cùng chúng ta.- Cha mẹ rất tiếc khi nghe điều này, có thể chúng ta sẽ giúp anh ấy tìm được chỗ trú ngụ.

    - Ồ không, con muốn anh ấy ở cùng chúng ta kia.

    - Con không biết con đang đòi hỏi điều gì đâu con trai. Một người tàn tật như vậy sẽ là một gánh nặng đè lên vai chúng ta. Chúng ta còn cuộc sống riêng tư của chúng ta nữa chứ, không thể để một điều như vậy chen vào cuộc sống của chúng ta được. Tốt hơn hết là con quay về nhà và quên anh chàng ấy đi. Anh ta chắc sẽ chóng tìm được cách tự kiếm sống thôi.

    Nghe đến đó, người con trai gác mấy. Vài ngày sau đó họ đột ngột nhận được cú điện thoại từ cảnh sát San Francisco báo tin người con trai đã chết sau khi ngã từ một tòa nhà cao tầng. Cảnh sát cho rằng đây là một vụ tự sát. Người cha và mẹ đau buồn này vội vã bay đến San Francisco và được dẫn đến nhà táng thành phố để nhận xác con. Họ nhận ra anh ngay, nhưng họ cũng kinh hoàng nhận ra một điều khác cùng lúc. Con trai họ chỉ còn lại một tay và một chân...

  3. #3
    Member tiennhantam's Avatar
    Ngày tham gia
    Feb 2014
    Bài viết
    75
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts


    Sử dụng tủ đông - tủ mát một cách hiệu quả và an toàn nhất

    Tủ mát/tủ giữ lạnh thực phẩm Sanaky VH6009HP*600 lít (bền, tiết kiệm điện)




    1. Điện áp sử dụng: 220V/50~60Hz.
    - Kiểm tra nguồn điện trước khi cắm sử dụng thiết bị.
    2. Để hạn chế tối đa những nguy hiểm do điện, không cắm nhiều thiết bị chung một ổ cấp điện. Dùng ổ cấp điện riêng cho thiết bị.
    3. Không sử dụng hóa chất Benzol (ben-zen), dung môi, chất tẩy rửa để vệ sinh tủ.
    4. Để tránh bị điện giật, không sử dụng nước khi vệ sinh tủ.
    5. Sau khi rút phích cắm ra khỏi ổ điện hãy đợi 10 phút sau đó mới cắm lại.
    6. Để tránh bị điện giật, không được rút hoặc cắm thiết bị vào ổ điện khi tay ẩm ướt.
    7. Có thể cài hoặc điều chỉnh nhiệt độ bằng bộ điều khiển nhiệt độ.
    8. Không để đồ uống quá lâu, thực phẩm đông lạnh hoặc những thứ liên quan đến thức ăn trong tủ (với tủ mát).
    9. Không để tủ nghiêng quá 40 độ, nói cách khác là điều này làm hỏng máy nén lạnh
    - với tủ đông lạnh một tuần phải xả tuyết một lần (mục đích làm sạch giàn lạnh nâng cao hiệu quả lạnh).
    10. Vệ sinh tủ và bộ phận tản nhiệt (dàn nóng) ít nhất một lần mỗi tháng để nâng cao tuổi thọ và giữ cho tủ sạch.
    11. Không để tay gần bộ phận làm lạnh vì có thể cánh quạt của bộ phận này sẽ làm đau tay bạn.
    12. Để tránh bị điện giật hoặc những nguy hiểm do dây điện gây ra, không được kéo dây cấp điện của tủ khi di chuyển tủ.
    13. Tủ phải đặt trong nhà để tránh mưa/tuyết hoặc những nguồn phát ra sức nóng.
    14. Khi thay bóng đèn trong tủ, hãy nhấn bóng đèn theo hướng thẳng xuống và lấy bóng ra khỏi khe cắm.
    15. Dùng nguồn cấp điện cho tủ thông qua thiết bị chống dò điện, chống quá tải.
    16. Nhà sản xuất không chịu trách nhiệm bảo hành những lỗi do người sử dụng.

  4. #4
    Member tiennhantam's Avatar
    Ngày tham gia
    Feb 2014
    Bài viết
    75
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts


    CÁI SỌT
    Ngày xưa, ở một làng kia có một gia đình nghèo gồm ông bố già, hai vợ chồng trẻ và đứa con nhỏ. Ông bố già yếu cần được chăm sóc nhưng con trai và con dâu bất hiếu chẳng ngó ngàng gì đến nên ông thường bị đói rét. Đứa cháu trai nhỏ thấy vậy thương ông nội lắm, thường lén cha mẹ đem phần cơm của nó cho ông ăn.
    Ông bố già rất đau khổ về cách cư xử của dâu con. Ông than phiền, oán trách bao nhiêu thì họ càng khó chịu bấy nhiêu. Cuối cùng, họ bàn nhau sẽ đem ông đến một nơi thật xa rồi bỏ lại đấy. Người chồng nói sẽ mua một cái sọt to bằng tre để bỏ ông cụ vào đó mang đi. Trong lúc bàn mưu tính kế để vứt bỏ cha, họ đâu ngờ rằng, đứa con trai bé bỏng của họ đã nghe tất cả.
    Sáng hôm sau, ngay khi người cha đi chợ mua sọt, đứa bé hỏi mẹ:
    - Mẹ ơi, tại sao bố mẹ lại vứt ông đi?
    Người mẹ vội vàng trả lời:
    - Không, chúng ta nào có vứt ông. Con xem bố và mẹ đều bận việc suốt ngày không có thì giờ để chăm sóc ông. Do đó, chúng ta sẽ đem ông đến một nơi có người chăm sóc ông tử tế và ông sẽ được vui hơn.
    Đứa bé lại hỏi:
    - Nơi ấy ở đâu, mẹ cho con biết để con đến thăm ông mỗi khi con nhớ?
    Người mẹ lắc đầu:
    - Ồ, nơi ấy xa lắm, con không thể biết được đâu.
    Chiều xuống, người chồng đem sọt về. Không muốn cho hàng xóm biết chuyện, họ đợi đến tối mới bắt đầu thực hiện.
    Vừa lúc thấy cha mang ông nội ra khỏi nhà, đứa con trai nhỏ bèn lên tiếng:
    - Bố ơi! Khi nào xong việc bố nhớ đem cái sọt về đây nhé!
    Bố nó nghe nói dừng lại hỏi:
    - Để làm gì hả con?
    Đứa bé ngây thơ trả lời:
    - Nhà ta còn cần đến cái sọt ấy mà, vì khi bố già con sẽ đựng bố vào cái sọt ấy mang vứt đi chứ.
    Nghe đứa bé nói, anh chồng bối rối, chân loạng choạng không sao cất bước nổi. Anh ta thấy hối hận, đem bố già vào nhà, và từ đấy chăm sóc bố rất chu đáo.

  5. #5
    Member tiennhantam's Avatar
    Ngày tham gia
    Feb 2014
    Bài viết
    75
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts


    Bài học về lòng tự trọng của một cậu bé bán vé số

    Khí trời nóng nực, tôi ghé vào một quán cốc vỉa hè làm 1 chai sting cho mát họng. Ngồi cách tôi không xa, phía trước có 2 thanh niên đang ngồi nhâm nhi 2 chai Dr. Thanh. Bỗng từ đâu một em bán vé số lủi thủi giữa trời trưa nắng nóng ghé vào quán nước mời tôi mua. Thú thật là từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ mua vé số nên cũng "Thôi anh không mua đâu.". Em ấy bước ra ngoài mời vé số 2 thanh niên kia và cũng nhận được sự đáp trả không tốt. Thất bại, em ấy bước ra ngoài thì bỗng tiếng nhựa vang lên, 1 chai Dr. Thanh bị gã thanh niên kia ném ra ngoài đường. Em đi tới cúi lượm nó. Gã thanh niên còn lại thấy thế liền ném cả chai Dr. Thanh rỗng còn lại ra xa hơn, và em vẫn tiếp tục nhặt nó lên. Tôi đinh ninh rằng "Chắc nó lượm ve chai luôn kiếm thêm thu nhập" nhưng tôi đã lầm, em ấy mang 2 chai rỗng ấy bỏ vào sọt rác. Thấy thế tôi liền ngoắt nó vào, nó tưởng tôi mua giúp nó chăng nên nó chạy ù đến chìa xấp vé số ra mời. Tôi nói
    _Anh không mua đâu em ơi, sao em không nhặt nó bán về tích trữ dần để bán ve chai?
    Nó trả lời:
    Cô giáo em từng dạy là không được xả rác bữa bãi.
    Tôi liền hỏi:
    _ Thế em học lớp mấy?
    _ Em học lớp 5 nhưng mà em nghỉ học rồi. Em từng làm sao đỏ trong trường. Em sẽ lượm 2 chai đó về bán nếu như 2 anh đó làm rớt dưới bàn chứ không quăng ra đường như vậy. Nghèo nhưng mà em cũng có lòng tự trọng chứ anh!
    Giọng nói của nó thật dễ nghe và tôi đã hiểu rõ vấn đề. Tôi liền nói với nó đưa vé số cho tôi mua ủng hộ 2 tờ, nó hỏi:
    _ Tại sao lúc nãy em mời anh không mua mà bây giờ anh lại mua?
    Cái miệng không cân nhắc của tôi buông câu trả lời:
    _ Anh thấy em tội nghiệp nên anh mua ủng hộ.
    Nó đứng dậy trả lời ngay:
    _ Em không bán cho anh đâu, em không cần anh tội nghiệp.
    Nó đi vội vàng ra cửa, quẹo trái và đi nhanh hẳn. Tôi đứng nhìn theo, lòng thầm nghĩ ngợi lung tung. Tôi đã không đủ lòng tự trọng khi đối diện với nó và tôi cũng đã rút ra bài học quý giá về cách cư xử giữa con người với nhau, nhất là khi người lớn với con nít.

  6. #6
    Member tiennhantam's Avatar
    Ngày tham gia
    Feb 2014
    Bài viết
    75
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts


    Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua
    Phúc lộc đưa nhau đến từng nhà
    Vài lời cung chúc tân niên mới
    Vạn sự an khang vạn sự lành
    Năm mới chúc nhau sức khỏe nhiều
    Bạc tiền rủng rỉnh thoải mái tiêu
    Gia đình hạnh phúc bè bạn quý
    Thanh thản vui chơi mọi buổi chiều
    Đầu xuân năm mới chúc bình an
    Chúc luôn tuổi trẻ chúc an khang
    Chúc sang năm mới nhiều tài lộc
    Công thành danh toại chúc vinh quang.

  7. #7
    Member tiennhantam's Avatar
    Ngày tham gia
    Feb 2014
    Bài viết
    75
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts


    Tủ mát/tủ giữ lạnh thực phẩm Sanaky VH6009HP*600 lít (bền, tiết kiệm điện)
    Bà lão bán rau

    Ăn rau không chú ơi ?
    Một giọng khàn khàn, run run làm gã giật mình. Trước mắt gã, một bà cụ già yếu, lưng còng cố ngước lên nhìn gã, bên cạnh là mẹt rau chỉ có vài mớ rau muống xấu mà có lẽ có cho cũng không ai thèm lấy.

    – Ăn hộ tôi mớ rau…!

    Giọng bà cụ vẫn khẩn khoản. Bà cụ nhìn gã ánh mắt gần như van lơn. Gã cụp mắt, rồi liếc xuống nhìn lại bộ đồ công sở đang khoác trên người, vừa mới buổi sáng sớm. Bần thần một lát rồi gã chợt quay đi, đáp nhanh: Dạ cháu không bà ạ! Gã nhấn ga phóng nhanh như kẻ chạy trốn. Gã chợt cảm thấy có lỗi, nhưng rồi cái cảm giác ấy gã quên rất nhanh. “Mình thương người thì ai thương mình” cái suy nghĩ ích kỷ ấy lại nhen lên trong đầu gã.
    – Ăn hộ tôi mớ rau cô ơi! Tiếng bà cụ yếu ớt.
    – Rau thế này mà bán cho người ăn à? Bà mang về mà cho lợn!
    Tiếng chan chát của một cô gái đáp lại lời bà cụ.
    Gã ngoái lại, một cô gái cũng tầm tuổi gã. Cau mày đợi cô gái đi khuất, gã đi đến nói với bà:
    – Rau này bà bán bao nhiêu?
    – Hai nghìn một mớ. Bà cụ mừng rỡ.
    Gã rút tờ mười nghìn đưa cho bà cụ.
    – Sao chú mua nhiều thế?
    – Con mua cho cả bạn con. Bây giờ con phải đi làm, bà cho con gửi đến chiều con về qua con lấy!

    Rồi gã cũng nhấn ga lao vút đi như sợ sệt ai nhìn thấy hành động vừa rồi của gã. Nhưng lần này có khác, gã cảm thấy vui vui.
    Chiều hôm ấy mưa to, mưa xối xả. Gã đứng trong phòng làm việc ngắm nhìn những hạt mưa lăn qua ô cửa kính và theo đuổi nhưng suy nghĩ mông lung. Gã thích ngắm mưa, gã thích ngắm những tia chớp xé ngang trời, gã thích thả trí tưởng tượng theo những hình thù kỳ quái ấy. Chợt gã nhìn xuống hàng cây đang oằn mình trong gió, gã nghĩ đến những phận người, gã nghĩ đến bà cụ…

    – Nghĩ thế đủ rồi đấy!

    Giọng người trưởng phòng làm gián đoạn dòng suy tưởng của gã. Gã ngồi xuống, dán mắt vào màn hình máy tính, gã bắt đầu di chuột và quên hẳn bà cụ.
    Mấy tuần liền gã không thấy bà cụ, gã cũng không để ý lắm. Gã đang bận với những bản thiết kế chưa hoàn thiện, gã đang cuống cuồng lo công trình của gã chậm tiến độ. Gã quên hẳn bà cụ.

    Chiều chủ nhật gã xách xe máy chạy loanh quanh, gã vẫn thường làm như vậy và có lẽ gã cũng thích thế.
    Gã ghé qua quán trà đá ven đường, nơi có mấy bà rỗi việc đang buôn chuyện.

    Chưa kịp châm điếu thuốc, gã chợt giật mình bởi giọng oang oang của một bà béo:
    – Bà bán rau chết rồi.
    – Bà cụ hay đi qua đây hả chị? Chị bán nước khẽ hỏi.
    – Tội nghiệp bà cụ! một giọng người đàn bà khác.
    – Cách đây mấy tuần bà cụ giở chứng cứ ngồi dưới mưa bên mấy mớ rau. Có người thấy thương hỏi mua giúp nhưng nhất quyết không bán, rồi nghe đâu bà cụ bị cảm lạnh.

    Nghe đến đây mắt gã chợt nhòa đi, điếu thuốc chợt rơi khỏi môi.
    Bên tai gã vẫn ù ù giọng người đàn bà béo kia.
    Gã không ngờ!

  8. #8
    Member tiennhantam's Avatar
    Ngày tham gia
    Feb 2014
    Bài viết
    75
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts


    Xin chia sẽ thêm loại tủ mát 2 cửa của hãng Alaska đến với mọi người

    TỦ MÁT ALASKA SL-8C | SL8C

    giá 18.200.000
    Thiết kế mới với dàn lạnh ống đồng côi phẳng,không bị đọng sương,tiết kiệm điện
    Tủ mát/tủ giữ lạnh thực phẩm Sanaky VH6009HP*600 lít (bền, tiết kiệm điện)
    Hệ thống sưởi kính bằng khí nóng từ block giúp tiết kiệm điện năng
    - Máy nén sản xuất theo công nghệ tiết kiệm điện năng
    - Cửa kiếng 2 lớp hút chân không
    - Các ngăn kệ có thể duy chuyển lên xuống cho phù hợp
    - Khóa an toàn
    - Hệ thống sưởi kính hiện đại
    - Lòng tủ đúc bằng nhựa ABS cao cấp tạo sự bắt mắt và giúp vệ sinh dễ dàng hơn
    - Sử dụng gas R134a thân thiện với môi trường.
    THÔNG SỐ KỸ THUẬT
    Model: SL-8C
    Dung tích: 800 lít
    Kích thước (C x S x N ) = 1850 x 660 x 1100
    Công suất: 410 W
    Điện năng tiêu thụ: 2.8 kw.h/24h
    Nhiệt độ: 0oC - 10oC
    ----------TỦ MÁT ALASKA SL-12C | SL12C
    giá 22.500.000
    Thiết kế mới với dàn lạnh ống đồng côi phẳng,không bị đọng sương,tiết kiệm điện

    Tủ mát/tủ giữ lạnh thực phẩm Sanaky VH6009HP*600 lít (bền, tiết kiệm điện)

    Hệ thống sưởi kính bằng khí nóng từ block giúp tiết kiệm điện năng
    - Máy nén sản xuất theo công nghệ tiết kiệm điện năng
    - Cửa kiếng 2 lớp hút chân không
    - Các ngăn kệ có thể duy chuyển lên xuống cho phù hợp
    - Khóa an toàn
    - Hệ thống sưởi kính hiện đại
    - Lòng tủ đúc bằng nhựa ABS cao cấp tạo sự bắt mắt và giúp vệ sinh dễ dàng hơn
    - Sử dụng gas R134a thân thiện với môi trường.
    THÔNG SỐ KỸ THUẬT
    Model: SL-12C

    Dung tích: 1200 lít
    Kích thước (C x S x N ) = 2080 x 660 x 1350
    Công suất: 790 W
    Điện năng tiêu thụ: 4.5 kw.h/24h
    Nhiệt độ: 0oC - 10oC
    -----------------

    LIÊN HỆ TRỰC TIẾP ĐỂ ĐƯỢC GIẢM GIÁ THÊM NHIỀU

  9. #9
    Member tiennhantam's Avatar
    Ngày tham gia
    Feb 2014
    Bài viết
    75
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts


    Tình đầu
    Mười tám tuổi, yêu tha thiết, tỏ tình. Nàng chu mỏ: học trò, nhỏ xíu, bày đặt. Hai mươi hai, Thiếu úy Sư Đoàn 18, về phép đến thăm, nàng lạnh lùng. Sợ làm góa phụ lắm. Hai mươi sáu Đại úy Trưởng khối CTCT Trung Đoàn. Khó chết rồi, xin bỏ trầu cau. Nàng ậm ừ để suy nghĩ lại đã. Tháng 4/75 chạy giặc, lạc mất nhau.
    Ở tù ra, gặp lại. Nàng đã có chồng, hai con. Buồn và mặc cảm, thôi cứ ở vậy không lấy ai. Ba mươi năm sau, lận đận quê người ,gặp lại. Nàng chồng chết, các con trưởng thành ra ở riêng. Mừng rơn ,mời nàng đi ăn cơm tối nhà hàng. Tỏ tình. Nàng thẳng thừng: già rồi bận bịu nhau làm gì, ở một mình cho khỏe.

  10. #10
    Member tiennhantam's Avatar
    Ngày tham gia
    Feb 2014
    Bài viết
    75
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts


    MẸ ƠI! CON ĐỒNG TÍNH
    Ngày cậu chào đời, bố và mẹ mừng đến rơi nước mắt. Bố ôm con trai còn đỏ hỏn, xuýt xoa không ngừng:

    “Vậy là có người nối dõi tông đường rồi!”

    Mẹ cười cười, không nói chỉ nhìn con đang ngủ trên tay bố bằng ánh mắt thương yêu.

    Tuy mới sinh, nhưng mọi người đã nhận thấy rõ cậu xinh xắn giống con gái. Đến nỗi, họ hàng vào bệnh viện thăm cứ ngỡ đứa trẻ là công chúa chứ không phải hoàng tử.

    “Chà, lớn lên chắc thằng này xinh gái lắm!”

    Câu nói đùa của bà dì chẳng hiểu sao khiến lòng mẹ xuất hiện nỗi bất an mơ hồ. Ừm, chỉ một chút thôi.



    Được một tuổi mấy, nét đẹp kỳ lạ nơi cậu rõ hơn qua đôi mắt to hai mí, chân mày đen dài thanh tú, sóng mũi thon và bờ môi chúm chím như nụ hoa. Đặc biệt, gò má cậu lúc nào cũng ửng hồng.

    Mấy cô dì chú bác hai nhà thay nhau ẵm bồng cậu liên tục. Có lẽ họ thấy thích thằng cháu “dễ thương quá chừng” này.

    Còn mẹ, tất nhiên vẫn yêu con trai nhất nhưng nỗi bất an cứ nằm mãi trong lòng.



    Ba tuổi hơn, cậu mới bắt đầu bập bẹ nói và đi được vài bước. Rồi điều khác thường đã xảy ra… Cậu thích mặc những chiếc váy đủ màu của em gái họ cùng tuổi. Đã vậy, cậu còn xỏ đôi chân nhỏ xíu vào chiếc giày cao gót của dì. Thấy thế, mọi người nảy ra một trò đùa nghịch. Họ mặc váy, mang giày búp bê cho cậu. Trong khi những người nọ vỗ tay rần rần vì cậu đứng e thẹn như công chúa thì mẹ lặng lẽ ở góc phòng nhìn con trai đang điệu đà. Hôm đó, không ai nhận ra nỗi lo lắng thoáng qua trên mặt mẹ.



    Hai năm nữa trôi qua, đến lúc cậu vào học mẫu giáo. Mẹ mua cho cậu nhiều bộ đồ đẹp như áo thun, quần jean, quần short hoặc bộ sĩ quan không quân rất cá tính. Sáng mẹ đưa cậu đến trường, chiều lại đón về. Tuy nhiên, mẹ lấy làm ngạc nhiên vì sao cậu không thay đồ mới. Thường, trẻ em mẫu giáo có hai bộ mặc vào sáng và chiều.

    “Sao con mặc áo y chang buổi sáng vậy?” – Mẹ ân cần hỏi.

    Cậu im lặng khá lâu, tính cậu từ nhỏ đã trầm, mới ngước nhìn mẹ đáp:

    “Con không thích những quần áo đó. Con thích mặc váy như các bạn nữ. Mẹ ơi, sao con lại không được mặc như thế?”

    Câu hỏi ngây thơ của cậu khiến mẹ sững người trong chốc lát. Đôi mắt đảo liên tục, mẹ không trả lời con… Chiều hôm ấy, mẹ chẳng nói gì ngoài việc nắm chặt tay cậu, chậm rãi đi về nhà trong lặng lẽ.

    Tuần nào, cậu cũng được nhận phiếu bé ngoan. Lúc đưa sổ cho mẹ, cô giữ trẻ nói:

    “Cháu ngoan lắm chị ạ. Không bao giờ chạy nhảy, quậy phá, chọc ghẹo con gái như mấy em nam khác. Cháu luôn im lặng nhìn bạn bè hoặc có khi là chơi trò búp bê, làm cô giáo.”

    Đối diện, mẹ chỉ biết cười cười.



    Cậu vào lớp một vẫn với bản tính khép nép, nhu mì đó. Cậu ngại giao tiếp và hay lúng túng trước con trai. Cậu hầu như không có bạn. Cứ chiều về nhà là cậu lầm lũi lên phòng làm bài tập chứ không la cà phá phách – việc làm vốn có của của một thằng bé nhỏ tuổi. Thậm chí, bố còn sợ con bị tự kỷ nên bảo mẹ đưa đi khám. Bác sĩ xem qua hồi lầu rồi nói chẳng có dấu hiệu của chứng tự kỷ chỉ là cậu “quá hiền” thôi.

    Bố thở phào nhẹ nhõm. Riêng mẹ, lo vẫn cứ lo.



    Năm cậu mười tuổi, bố đột ngột qua đời vì tai nạn giao thông. Mẹ và cậu ôm nhau khóc hết nước mắt. Nhờ họ hàng hai bên khuyên nhủ, sau cùng, cả hai cũng đứng dậy, tiếp tục sống. Nhà chú khá giả, hứa sẽ chu cấp tiền nuôi cậu đến mười tám tuổi. Dẫu vậy, mẹ vẫn muốn tự mình nuôi con nên mở cửa tiệm tạp hoá nhỏ, đồng thời nhận làm hoa. Cậu cũng giúp mẹ. Tuy là con trai nhưng cậu làm khéo và nhanh hơn cả mẹ. Đôi tay thon dài cứ thoăn thoắt…

    Người cô thỉnh thoảng ghé thăm, thấy cháu trai cặm cụi làm hoa, liền bảo đùa:

    “Lớn lên chắc nó làm dâu được.”

    Chỉ có mẹ mới biết câu nói ấy là đùa hay thật vì hiểu rõ, niềm vui khi làm hoa của cậu.



    Lên cấp II, cậu càng ra dáng “thiếu nữ” hơn. Đi đứng chậm rãi, nói năng nhỏ nhẹ, từ tốn đồng thời, cậu cũng nhận thấy cảm xúc khác lạ trong bản thân. Thay vì chú ý các bạn gái thì cậu lại… quan sát các bạn nam. Thậm chí vài lần, cậu còn đỏ mặt trước thằng bạn cùng lớp. Cứ thế, cho đến ngày kia, cậu phát hiện ra con người thật của mình. Và, cậu quyết định tỏ bày với mẹ.

    Thật sự rất khó khăn để cậu nhìn thẳng vào mẹ rồi nói:

    “Mẹ ơi! Con đồng tính!”

    Đối diện, mẹ bất động rất lâu. Và vài phút sau, đôi mắt không chớp có đôi chút bần thần đó dịu lại. Vốn dĩ đã hiểu điều này từ lâu nên mẹ nở nụ cười, trả lời duy nhất một câu:

    “Mẹ biết!”

    Ban đầu từ ngạc nhiên rồi tiếp đến là bật khóc, cậu ôm chặt lấy mẹ, nức nở.

    Dần dà, bạn bè trong lớp bắt đầu xì xầm về cậu. Tính cách thật của mỗi người không thể che giấu mãi. Họ biết cậu đồng tính và bắt đầu chọc ghẹo. Những trò đùa ghép cặp quá đáng xuất hiện khiến cậu mặc cảm và tự ti.

    Mỗi chiều đi học về, cậu thường tâm sự với mẹ. Lúc nào, mẹ cũng lắng nghe với gương mặt dịu dàng.

    “Đừng lo! Mẹ luôn ở đây!”

    Đó là câu mẹ vẫn nói với cậu.

    Buổi sáng, cứ hễ ra khỏi nhà đi chợ là mẹ lại thấy những người hàng xóm xầm xì to nhỏ. Mẹ buồn nhưng không nói vì biết họ đang bàn về chuyện con trai mình. Nhiều lần, họ còn hướng cái nhìn đầy khó chịu vào mẹ. Thỉnh thoảng, có vài người vẫn hay hỏi han đến cậu đồng thời tặc lưỡi, thở dài tỏ ra thông cảm cho mẹ. Lòng nặng trĩu nhưng sợ cậu biết sẽ càng buồn thêm nên mẹ không hé miệng một lời nào.

    Nhiều lúc quan sát cậu cặm cụi làm hoa hay đan giỏ là tim mẹ thắt lại bởi ý nghĩ sau này con mình sẽ ra sao? Nhưng rồi nỗi lo lắng chất chồng ấy biến mất nhanh chóng khi mẹ bắt gặp nụ cười trìu mến trên môi cậu.

    Gương mặt hiền lành của cậu đã cứu rỗi trái tim người mẹ mà sâu thẳm bên trong vẫn cảm thấy đôi chút buồn tủi khi con mình đồng tính.

    Ngày qua ngày, có những buổi sáng, khi vô tình thấy vài người hàng xóm nhìn mình chằm chằm vẻ kỳ thị là cậu liền cúi đầu, tránh né. Thế nhưng khi ấy, mẹ đã đến bên cạnh, siết chặt đôi vai cậu, mỉm cười rồi hai người cùng rảo bước.

    Không lời nói nào, chỉ duy nhất hành động nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ từ mẹ đã khiến cậu xúc động tận cùng.



    Chuyển qua cấp III, cậu càng khép nép thu mình hơn. Cậu ít giao tiếp nên không có bạn bè nhiều. Vẫn còn vài người mang cậu ra trêu đùa. Cho đến ngày kia, cậu gặp được người đó.

    Là cậu bạn cùng lớp, ngồi sau cậu. Cậu ấy tốt bụng hay giúp đỡ mọi người. Và cậu ấy thường quan tâm, hỏi han thậm chí vài lần mua bữa sáng cho cậu. Dần dà, cậu thích người này lúc nào không hay.

    Thế nhưng tình cảm tốt đẹp chẳng thể kéo dài vì lời đồn và những tiếng cười thì thầm. Sau cùng, cậu bạn kia chịu không nổi nên xin chuyển lớp. Mối tình đầu của cậu kết thúc với một phần trái tim bị đánh mất.

    Khi nghe cậu vừa khóc vừa kể lại mọi chuyện, mẹ chỉ ôm cậu rồi thì thầm vào tai:

    “Không sao! Vẫn còn mẹ!”

    Câu nói yêu thương ngắn ngủi ấy càng khiến cậu khóc lớn hơn.



    Nhờ chăm chỉ học tập, cậu đỗ vào trường đại học y. Mẹ mừng lắm. Bước qua lứa tuổi mười tám, cậu trở nên chững chạc, điềm đạm. Lớn lên, người ta hiểu biết hơn, nhờ vậy mà những trò đùa hay chọc ghẹo không còn nữa. Dù thế, người khác vẫn ngần ngại khi tiếp xúc với cậu. Một số bạn bè đồng trang lứa còn tỏ ra khinh miệt. Nhưng, cậu không quá quan tâm vấn đề ấy nữa, chỉ lo chuyên tâm học hành.

    Rồi, vào buổi chiều trong thư viện, cậu tình cờ gặp anh. Anh học trên cậu hai lớp, rất thường vào thư viện đọc sách. Vì cả hai cùng cầm chung cuốn luận án nên ngẫu nghiên trở thành bạn. Anh hay lo lắng, hỏi han, chăm sóc cậu. Thỉnh thoảng, anh cũng tâm sự: từ nhỏ đã không thể thích con gái! Vào lúc đó, tự dưng, tim cậu loạn nhịp…

    Buổi sáng nọ, anh bất ngờ ôm cậu và nói lời yêu.

    Cậu về nhà, ôm chầm lấy mẹ, hớn hở khoe với tâm trạng vui sướng. Vỗ nhẹ lưng con, mẹ mỉm cười nói khẽ:

    “Tốt quá rồi!”

    Chẳng hiểu sao, nghe thế, mắt cậu đỏ hoe.

    Nhưng niềm vui kéo dài không lâu vì bố mẹ anh kịch liệt phản đối. Thậm chí, họ còn thốt ra những lời nói khiếm nhã với cậu khi anh mời cậu về nhà chơi.

    Chẳng những thế, bố mẹ anh còn tìm đến tận nhà, vừa trách mắng vừa miệt thị cậu lẫn mẹ. Dù uất ức lắm nhưng cậu không biết làm gì ngoài việc đứng lặng im để mặc những dòng lệ rơi dài. Còn mẹ, cũng chẳng hề mở miệng nói lại bất kỳ điều gì. Mẹ chỉ ôm cậu, giấu nước mắt vào trong lòng.

    Dẫu tiếng sỉ vả rất lớn, làm ồn ào cả khu nhà xung quanh nhưng cậu vẫn nghe giọng mẹ đứt quãng khi áp đầu vào bờ ngực thổn thức của bà:

    “Mẹ xin lỗi!”

    Anh biết chuyện liền tìm đến nơi, không ngừng nói xin lỗi với mẹ con cậu. Khi nhìn sâu vào đôi mắt hiền hậu nhưng đau buồn của người phụ nữ đó, anh đã mỉm cười bảo rằng: nhất định, anh sẽ không rời bỏ cậu và sẽ làm cho bố mẹ chấp nhận chuyện tình này. Tuy rất nhanh nhưng anh thấy, từ đáy mắt bà sáng bừng lòng biết ơn vô hạn…



    Mặc người ta nói gì, anh vẫn yêu cậu. Bố mẹ anh càng phản đối quyết liệt thì hai người càng không từ bỏ. Nhất định, họ sẽ cùng nhau vượt qua… Thế rồi, đúng lúc ấy, mẹ cậu đột ngột đổ bệnh. Thương mẹ, cậu chăm sóc bà cả ngày lẫn đêm, không rời nửa bước. Còn anh, cứ cách vài ngày lại đến thăm. Nhưng sức khoẻ mẹ cậu ngày một yếu hơn.

    Vào buổi sáng mùa đông, mẹ gọi cậu và anh lại. Nhìn anh, mẹ nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay, nở nụ cười nói:

    “Cám ơn vì đã chọn con trai bác!”

    Cậu lẫn anh đều bất động trong vài phút.

    Tiếp, mẹ quay sang cậu, ánh mắt luôn tràn đầy yêu thương ấy từ từ có nước:

    “Cho đến bây giờ, mẹ mới dũng cảm nói câu này: Mẹ yêu con, con trai!”

    Mắt đỏ hoe, cậu ôm lấy mẹ, khóc oà. Đó là buổi sáng đầu tiên, cậu không còn mẹ…

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Tag của Chủ đề này

Quyền viết bài

  • Bạn không thể đăng chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài
  •  

4167
Lượt xem